Thứ Tư, 5 tháng 7, 2017

Bảo Lộc – vùng đất của những đồi trà

Bảo Lộc – vùng đất của những đồi trà

Nhắc đến Lâm Đồng mọi người sẽ nghĩ ngay đến Đà Lạt hay còn gọi là ” xứ mộng mơ ” với khí hậu trong xanh mát mẻ quanh năm. Nằm cách Đà Lạt 100 km về hướng Nam, Bảo Lộc vẫn nằm khép mình bên bờ Quốc Lộ 20 – con đường mà mọi người vẫn thường hay ngược xuôi đi du lịch Đà Lạt hay đường của cánh xe tải chở rau xanh cung ứng cho các tỉnh miền nam hướng từ Lâm Đồng xuôi về Thành Phố.

Cổng_chào_Bảo_Lộc.jpg

Bảo Lộc ( trước kia là B’lao ) cách trung tâm TP.HCM khoảng 195 km, một quảng đường không quá gần nếu so với Cần Giờ hay Bình Dương hay cũng không quá xa nếu so Đà Lạt, Đơn Dương. Phan Rang, Nha Trang. Thành phố Bảo Lộc khép mình như một cô nàng dân tộc vùng cao, không quá sôi nổi, không quá phô trường nhưng vẫn mang một nét gì đó cuốn hút lạ thường đối với khách thập phương. Để đến với Bảo Lộc quý vị phải qua 2 con đèo, và vô số dốc – đừng vội, trong đó có thể nhắc đến đèn Bảo Lộc dài tròn trèm 10 cây số với độ dốc trên 10 % cùng với nhiều khúc cua tay áo ( mà theo cánh xe tải là ” cua rất tức ” … ) cũng làm các bác tài lâu năm kinh nghiệm cũng phải dè chừng. Đổi lại đường đi rất đẹp và phong cảnh hai bên đường khá thoáng mát, với rừng cây nối tiếp nhau, thung lũng đồi núi trùng trùng điệp điệp.
 
14053796_1158911217485817_8344472308349568600_o

Nhắc đến Bảo Lộc mà không nói đến đèo Bảo Lộc quả là một thiếu sót, con đèo mang nhiêu ” sự tích ” có thể nói đến ” Mộ 3 Cô ” trên đỉnh đèo, hay chuyện bác tài xe tải thắng cháy bánh dìu xe khách 50 chỗ khỏi lao xuống vực …. còn rất rất nhiều ” sự tích ” tôi muốn kể về đèo Bảo Lộc, nhưng đối tôi đèo Bảo Lộc vẫn cuốn hút, hoang dại, và đẹp vô cùng. Nếu đi từ TP.HCM vừa qua trâm dừng chân Madagui, các bạn sẽ chuẩn bị lên đèo. Tôi vẫn còn nhớ như lần đầu tiên leo đèo Bảo Lộc vào lúc 22h khuya trên chiếc máy trong lần du lịch bụi tháng 3 năm 2016. Dốc đèo ” khá tức ” nên tôi chỉ thể chạy số 1, họa may lắm thỉnh thoảng mới vào được số 2, tiếng động cơ như muốn gào rú xe toạc bầu không gian yên tĩnh của màn đêm trên đèo Bảo Lộc. Không sự thật không phải vậy, màn đem dày đặc buông xuống cộng với sương đem trên đèo làm cho người con trai Sài Thành nổi tiếng mạnh mẽ cũng phải yếu lòng. Con bé ngồi sau cố gắng nói chuyện thật nhiều để khua đi màn đêm tĩnh lặng – khua đi sự im lặng đến lạ thường – và cũng có lẻ con bé muốn báo cáo với ” 3 cô ” tui con đang tới. Dường như ánh đèn xe máy như le lói không đủ phá tan màn đêm, nhưng thôi kệ, một liều ba bảy cũng liều. Tôi cố gắng chạy thật chậm canh tim đường thật chính xác, tôi không muốn sai lầm nhỏ nhất của mình gây ra hậu quả đáng tiếc cho cả hai. Những con dốc tay áo dần dần xuất hiện, tôi rà phanh luân phiên trước sau, biết bao trường hợp mất phanh trên đèo Bảo Lộc dẫn đền bi kịch và tôi không muốn mình sẽ vẽ lên bi kịch đó. Tuy đường thoai thoải, nhưng tôi quyết định cầm chừng ở 40 – 45 km/h ở số 2, tôi không qua số 3 – không tăng tốc cao hơn, tôi vẫn quyết định giữ tốc độ chậm để kịp xử lý tình huống bất chợt xảy ra. Hết đèo Bảo Lộc đi một đoàn sẽ tới thành phố Bảo Lộc.
 
du-lich-bao-loc-mytour-11.jpg
 
Thành phố Bảo Lộc không nhiều nhà cao tầng, ngay tại trung tâm thành phố cũng chỉ có vài căn nhà cao 3 – 4 tâng. Có lẽ do cách quy hoạch đô thị ở Bảo Lộc, nếu nhìn từ trên cao xuống thành Bảo Lộc hài hòa với phong cách kiến trúc, đường xá vô cùng rộng rãi, và đặc biệt là kết cấu hạ tầng lên dốc xuống dốc tạo ấn tượng rất riêng rất đặc biệt. Bảo Lộc nổi tiếng với chùa Linh Quy Pháp Ấn, cách trung tâm TP khoảng 15 km. Linh Quy Pháp Ấn nằm trên núi cao, địa hình núi cao hiểm trở, để đi lên đến chùa quả thật không dễ dàng tí nào – bãi giữ xe của chùa nằm trên dốc cao, đường đất trơn trợt . Từ bãi giữ xe bạn phải đi bộ bậc thang lên thêm 20 phút mới đến được Chánh Điện chính, bù lại Chánh Điện năm trên ngọn núi cao với bốn bề rộng thoán, phong cảnh vô cùng hùng vĩ, sân thiền rộng rãi và được mệnh danh là ” cổng trời ” được rất nhiều du khách thập phương thăm viếng.
3.jpg

Nhắc đến Bảo Lộc là phải nhắc đến trà, xử sở của những đồi trà. Do khí hậu mát lạnh quanh năm cộng với thổ nhưỡng tốt, nên cây trà phát triển rất mạnh tại đây. Những đồi trà xanh mướt bát ngát của một vùng trời. Những đồi trà thấp lưng chừng đầu gối tạo tiền đề vô cùng lãng mạn cho các nhiếp ảnh gia thỏa sức sảng tạo cùng với mây trời nơi đây.
Vâng Bảo Lộc đối với tôi là như vậy đấy, là con đường khó đi trắc trở, là một vùng đất hoang sơ với nhiều cảnh đẹp ít người biết đến, và có lẽ là cô gái dân tộc khép mình bên sườn núi đầy bí ấn nhưng hết sức lôi cuốn với vẻ đẹp man dại làm say đắm lòng người.
  • Daniel Quách


0 nhận xét:

Đăng nhận xét